The Unique



Là một đêm yêu thương nối tiếp với ngày hạnh phúc. Là khi ai đó cất tiếng “Còn hai phút nữa"… Ngày của mình đây.

Đêm 17/01, sớm 18/1. Trại phong Sóc Sơn. Những bài hát, câu chuyện đã vãn dần. Tiếng cười ồn ào lùi lại phía sau, để dành không gian cho những thủ thỉ, khúc khích, nhấm nháy… Lần đầu tiên đón tuổi mới mà không ở nhà. Ngước mắt lên nhìn vài cái lấp lánh xa tít, hít một luồng khí lạnh dài.

Sân. Những cái bếp lửa kê bằng đá ong, những cái nồi lớn luộc bánh chưng. Lửa hồng rát đôi má. Củi bạch đàn tươi, khói cay xè, nước mắt vòng quanh. Mùi khói váng vất trong đầu.

Trong nhà. Trải chiếu, ngả ván bài, ôm cuốn truyện, bó gối gật gù thưởng thức và léo nhéo theo tiếng nhạc từ CD Mỹ Linh, hoặc trùm chăn rồi ngáy vang.

“Và trời xanh như vút cao cùng tiếng hát

Và tình yêu tôi vẫn đắm chìm trong tiếng nhạc

Và tôi vẫn mãi hát lên khúc ca này

Để nhờ tiếng hát mang đến người tôi yêu”

“Tất cả mọi người dậy ra ngoài sân đi, hôm nay sinh nhật của một người” (dị bản – không thực sự thuộc lời gốc).

Ồn ào. Những tấm thân lui cui bò dậy. Nào, tung chăn ra đã, khoác cái áo, xỏ đôi giày.

Sân. Hai chiếc bàn dài. 23 đốm vàng nhảy nhót trên những thân nến đỏ. Những cái bóng đen cũng từ xa tiến lại gần. Nào, “Happy birthday to you…”. Thêm nhân vật nữa này. Nào, “Ước đi, ước đi”….

Khóc nhè

Một đêm bình yên. Đủ dài cho những câu chuyện nhỏ. Về anh Tuấn, về em Thủy (lỡ mồm gọi nó bằng "anh" từ sáng đến tối), về em Linh (nụ cười xinh), về em Phương (thằng nhóc này trong sáng đến tức cười), về em Hải Anh (hồn nhiên), và những Trung (x2), Thanh, Minh, Hằng... Những câu chuyện đứt quãng, thủ thỉ, dặn dò, khuyên nhủ, và cao hơn hết là Sẻ Chia.

Lan man. Nếu như hai năm đầu Đại Học, ta là nhóc con, là bé bỏng nhất (tuổi), đi đâu cũng được chăm bẵm cưng nựng, thì càng về... cuối đời, ta lại tự cho mình xưng hô một cách "như đúng rồi" bằng đại từ Chị, bắt đầu đi chăm bẵm người khác.

Như là HGF chẳng hạn, mình yêu thương chúng nó như ruột thịt. Thế cho nên ku Sex nói "chúc mừng chị gái", còn thằng Hot Shit thì tự xưng là "thằng em mất dạy".

Cảm ơn anh Tuấn về lời chúc từ cuối đêm 17 - dù anh đang ốm và lăn quay ở chỗ nảo chỗ nào không biết. Ông lão lâu lâu lại alo: "Mọi người đã ăn xong chưa em?"...

Còn với Anh, thì em không cảm ơn nữa nhé. Em cảm ơn những điều xung quanh trên con đường em đi đã đưa em đến một đoạn đẹp. Có thể là biếc xanh, có thể là rực vàng, có thể là ối đỏ, cũng có thể là trầm nâu. Đó là cung đường của những sắc màu luôn mới mẻ. Trên đoạn đường của em, vào thời điểm của em, Anh có thể là bất kỳ màu sắc nào, nhưng sẽ không bao giờ pha trộn. Cho dù em nói chắc chắn sẽ Chỉ Như Thế Thôi, thì em vẫn hiểu rằng: Có những đường thẳng trùng nhau, có những đường thẳng song song vô tận, có những đường thẳng cắt nhau, và có những đường thẳng tưởng chừng như cắt nhau mà hóa ra lại chéo nhau đến muôn đời... Ấy là khi ta bỏ xa mặt phẳng để nhìn vào không gian. Nhưng em thực sự trân trọng quãng đường mà em đang đi.

Và những tin nhắn ròng rã trong đêm, từ Cao Bằng, Thái Nguyên, Hà Nội... lặn lội tìm đến. Những tin nhắn ròng rã của nhiều tháng năm tình bạn lèn chặt, cấp 2, cấp 3, Đại học, hàng xóm...

Con đường bụi đỏ mù mù. Những cây keo tai tượng, lá, thân, hoa vàng đều nhuốm màu bụi đỏ. Áo quần phủ dầy bụi đỏ.

Tối. "Alo, đang đâu đấy? Thay đồ đi, đội mũ, bạn qua đón. Bạn nhắn cho mọi người hết rồi, H không đi là bạn bị chúng nó xử". Bánh ngon lắm, nhất là lúc moi ruột ga tô và trét kem ngụy trang các loại lỗ. Và khăn thì rất ấm. Dù cái khăn năm nay T đan có ngắn hơn năm trước, dù nó không "nhiều màu" như năm trước...

HP. Lâu lắm rồi hai đứa chẳng có lúc nào ngồi với nhau tỉ tê. Chắc dân tình sẽ bảo mình "rửng mỡ" khi đứng ôm nhau ngay ngoài vỉa hè, vừa ôm vừa thủ thỉ. Hễ có cơ hội là HBH của ba đứa mình lúc nào cũng sẵn sàng lê la từ quán nước chè sang hàng ngô nướng, sang hàng trứng cút, sang hàng ốc luộc. Mỗi lần mình gặp nhau là lại như "mới" ý nhỉ!

Tất nhiên, ngày có 24 giờ thì cũng không phải đều vui 24/24. Những Ai đó ta nghĩ rằng quên - thì chẳng bao giờ quên. Những Ai đó ta nghĩ rằng "lẽ ra phải nhớ chứ nhỉ" - thì đã lặn từ lâu mà không sủi một cái tăm.

Đọc bài báo. Đấy có phải là lời đại diện cho M6 không nhỉ? Em cứ coi đó là lời chúc từ Các Anh, nhé. Đêm qua em thấy anh online, dưng mà chẳng hiểu sao anh lại im lìm.

Sáng thức giấc. Bé Thủy quay sang, ôm chặt, cười bằng cái giọng ngái ngủ: "Girl (Gái ơi), it's your first day of 23".

Dư âm kéo dài với email từ MĐA, offlines, mes, comments và walls.

Và như thế, tuổi 23... Mượn lời Thị Nở: "Giá cứ mãi thế này thì thích nhỉ".

3 Responses
  1. Mr Long Says:

    :D Mặc dù nt chúc mừng sn bạn rùi, nhưng cứ chúc phát nữa cho nó thành tâm thành ý ná:X


  2. _Đại ca CUA_ _CUAchannel_ Says:

    20 ngọn nến nhỏ và 3 ngọn nến to, những chai rượu và rất nhiều Yêu thương cho Sinh nhật Em...


  3. Tha'i Pro Says:

    chúc mừng sn cậu nhé. chúc 1 tuổi mới may mắn, thành công và hạnh phúc, mọi điều tốt lành sẽ đến với cậu
    nhưng sao lại có cái sn ở trại phong Sóc Sơn??????????


Post a Comment