The Unique
Bình tĩnh (luôn... mang tiếng là người bình tĩnh)
Kiên nhẫn (luôn... mang tiếng là người kiên nhẫn)
Nỗ lực (có bao giờ không nỗ lực đâu)
Kiềm chế (luôn... mang tiếng là người thẳng thắn, dễ nổi nóng, dễ cáu giận, mà khi cáu giận thì ăn nói văng mạng)
Hạ hỏa (vâng, nhà cháu đang bật điều hòa 18oC, uống nước đá)
Tại mình (nhưng mà tại sao?)
Không sao cả (có thật là không sao không?)
Sẽ tiếp tục lao động và đấu tranh (đương nhiên)
Còn hiện giờ là... tại mình! Ôi giời ơi (Giời đang ngủ rồi)
Có khi (mà chắc chắn) là phải nhìn lại xem mình kiểu gì...

(Vừa nhận được một cái tin nhắn kinh khủng từ vợ của một người bạn. Ghen nhầm! Thật là kinh khủng. Sao số tôi cứ toàn gặp chuyện rắc rối thế này???

The Unique

Theo như lời chị Ngọc dặn dò, tới để nếu có tin tức gọi về thì giúp chị làm.

Sáng đến Tòa, mốc mặt, dịch ba lăng nhăng ---> Dịch cho vui, chứ hopeless

Gặp anh Tiến ''Chồn hoang'' (Nguyễn Vĩnh Tiến). Cái anh này rõ buồn cười, nói chuyện hỉ hả. Ai cũng như anh thì em thích lắm anh ạ!

Về Tòa, dịch tiếp trong nỗi tuyệt vọng. Giờ này mà ở nhà thì nghe được vài lượt Let's listen rồi, học thêm được một bài Vocal nữa rồi.

nguyenhoangquynhhuong181 (8/20/2008 12:14:10 Ut Huong): đang đâu đấy?
nguyenhoangquynhhuong181 (8/20/2008 12:14:15 Ut Huong): về nhà chưa kưng?
nguyenhoangquynhhuong181 (8/20/2008 12:14:28 Ut Huong): alô
nth13021984@hotmail.com (8/20/2008 12:14:45 Ut Huong): dây
nth13021984@hotmail.com (8/20/2008 12:14:46 Ut Huong): anh đây
nth13021984@hotmail.com (8/20/2008 12:14:50 Ut Huong): anh đang ở nhà
nguyenhoangquynhhuong181 (8/20/2008 12:15:09 Ut Huong): em sắp về nhà đây, chưa ăn cơm đâu
nth13021984@hotmail.com (8/20/2008 12:15:28 Ut Huong): anh vừa ăn xong , đối quá nên ăn sáng
nth13021984@hotmail.com (8/20/2008 12:15:42 Ut Huong): sắp về là 1 tiếng nữa đúng hông )
nguyenhoangquynhhuong181 (8/20/2008 12:15:51 Ut Huong): có lẽ thế
nguyenhoangquynhhuong181 (8/20/2008 12:16:23 Ut Huong): nói chung là về em nháy a sang luôn nhé, vì chiều em lại đi
nth13021984@hotmail.com (8/20/2008 12:16:56 Ut Huong): đi đâu thế
nth13021984@hotmail.com (8/20/2008 12:17:28 Ut Huong): alo

Gọi điện:

Hay là để 3h anh qua. Phan Trang nó bảo qua nhà anh bây giờ để thu bài hát

Thế thì thôi, anh mà thu âm thì toàn rõ là lâu, thôi

Ấy từ từ đã, thế để anh bảo nó không sang nữa nhá

Hehe...

20 phút lao xe trên đường. Xịch phát ở nhà lúc gần 1h. Đói meo. Không ai nấu cơm. Bé Thủy chén bún riêu đâu đó. Bố đi nhậu, mang về hộp cơm thịt lợn hun khói (đồ thừa) cho mèo. Phải cái ngon quá, mình chén luôn! Này thì mèo!

À, mèo nhà tớ lại đang mang bầu rồi. Nó đang đi tìm ổ loạn xị cả lên. Ai đăng ký nuôi mèo đê!

Chiều, ngồi nhà với lão béo. Anh nằm nghe nhạc để học lời. Em mệt quá, ngủ tít. 3h20, Hải Yến (Sao mai): "Chị ơi em bị đau bụng..." Hị hị, mất cơ hội gặp em thân yêu. Thì thôi, đành meo vậy. Em ơi, cố lên, hát bốc vào nhá!

Tắm. 3h45 đến tòa (theo lời dặn của chị Ngọc). Thương thay, cụ bảo hôm nay không có gì. Các tình yêu lần lượt rời Tòa.

Còn 3 anh.

Còn 2 anh.

Còn 1 anh.

Còn mình em trơ trụi như mặt trăng!

Daniel, cậu hại tớ ồi. Kiếm đâu ra phở???

The Unique



Xem có phải người ta ám chỉ mình không này...

Hãy hát cho bạn nghe được không?
Đêm nay bạn phải thức khuya để hoàn thành đống đồ án cả công việc vừa nhận làm, mệt mỏi vì một ngày lông nhông ở ngoài đường mà lại chưa được ngủ nghê gì cả. Vừa nghe nhạc vừa học là một thói quen của bạn và tối nay cũng không phải ngoại lệ, bạn vào web bấm vào một album mà bạn thấy cũng có nhiều bài hát hay. Vừa ngồi làm vừa nghe nên cũng đỡ buồn ngủ.

Khối lượng công việc còn nhiều quá mà thời gian lại còn mỗi đêm nay nên có lúc bạn còn không biết mình đang nghe thể loại nhạc nào nữa chứ chả nói đến bài hát gì vừa nghe, thế nhưng khi nghe bài hát đó bạn biết bạn đã được nghe nó từ ai, lạ thật. Lúc đó thật là khó chịu, bạn không muốn mình nghĩ gì đến U nhưng điều đấy không thể, mỗi câu hát được hát lên bạn lại nhớ đến từng câu hát U đã hát khi bạn nghe U hát. Bạn đã tìm tất cả ca sĩ hát bài hát đấy, nghe tất cả nhưng tại sao U vẫn là người hát trong đầu bạn. Đã có lần bạn bảo U hát cho bạn nghe nhưng U bảo bạn có bao giờ khen U hát đâu nên U chả hát cho bạn nghe, nhưng U đâu biết rằng bạn thích nghe U hát và mỗi khi U hát bạn không thể nói gì cả vì không một lời nào bạn có thể nói ra để khen U. Có hôm U bảo U sẽ hát ở trường bạn đã phải ngồi đợi U đến 11.30h pm mà vẫn không thấy U hát nhưng bạn không buồn vì lần sau bạn nghĩ mình sẽ được nghe U hát.


Tại sao bạn lại thích nghe U hát, điều đó bạn biết nhưng bạn không nói lại cho U nữa vì bạn đã nói cho U rồi và bạn biết chắc chắn U không còn nhớ gì.


U này,U có thể hát cho bạn nghe bài hát đó một lần nữa vào một ngày nào đó bạn cả U đi cùng nhau - dù bạn biết sẽ rất lâu bạn cả U đi cùng nhau đươc không .Cảm ơn U!


Blog tuangnguyenxd: http://blog.360.yahoo.com/blog-EDy52ycifqUU4UPgDhXOfStEGd9Ksw--?cq=1