The Unique



Hẹn em nhé, mười giờ ba mươi phút

Một lúc thôi, tôi chẳng thể đòi hơn

Một lúc thôi, tôi ấp đóa mẫu đơn

Và mỉm cười, em bảo rằng "xí xóa"

Hình như dễ đến nửa năm rồi, tay lại có lúc được ôm lấy những đóa hoa. Chẳng phải sở thích đã thay đổi, mà bởi vì con người ta khác nhau nhiều quá. Thế nên đôi khi người ta thấy một đóa hoa chẳng mang ý nghĩa gì.

Hoa? - Lộ liễu quá chăng?

Hoa? - Rườm rà quá chăng?

Hoa? - "Tôi thấy thật vô vị" chăng?

Này nhé, hoa này là thay cho lời xin lỗi này, nói thật đấy mà. Và 10 bông hoa là có 10 cái tên riêng đấy nhé. "Tao xin lỗi H. à, tha lỗi cho tao nhé, tao thích mày thật mà!. Mày thấy tao có ngốc không? Rõ ràng là tao không định nói thế, vậy mà..."

Ừ, bởi vì tôi thông minh đột xuất, bởi vì tôi đặt một câu hỏi bẫy. Tôi chẳng hơi đâu mà phải giận, vì tôi chẳng có tâm trạng nào mà giận.

Ừ, tôi cũng thấy mình bị tổn thương, tổn thương lắm, khi mà cái người tôi đã, đang, và sẽ rất yêu quý, bỗng dưng coi tôi như một "sinh vật lạ".

Họ rất tốt. Phải, kể cả cái lúc này đây, khi tôi thấy bị tổn thương, thì tôi vẫn nói rằng họ thật tốt, với rất nhiều người, trong đó có tôi. Lòng tốt chia đều, có thể. Ở một tâm thế và tầm thế nào đó, họ phải chia đều lòng tốt ấy. Tôi bằng lòng nhận lấy miếng bánh nhỏ xinh trong một sự hàm ơn.

Hôm qua tôi giải nghĩa mấy câu "Em thì nông nổi / Anh thì mê mải / Em thì em bé / Thôi thì thôi nhé".

Em thì nông nổi = I am (the girl) superficial in disposition ---> she is so naive, and she dotes on him, and she doesnt consider anything

Anh thì mê mải = But You (the guy) has a passion for so many things (or girls) ---> sometimes he is not faithful, he chases other things but her, and he may not care about her feelings, her love

Em thì em bé = Yes, cause I'm a little girl ---> she admits that she is navie and she can be tricked easily, but she accepts

Thôi thì thôi nhé = Ok, we are at the border, see ya! --->She knows her love is full of all kinds of bitterness. And it worths nothing cause the guy will never be enough sensitive to understand

Có khi nào người ta nhận ra mình (hoặc ai đó xung quanh mình) phảng phất bóng dáng của "Anh" hoặc "Em"?

Ai đó đã giật mình khi nhìn cái status, ai đó khen ngợi, ai đó xin dùng tiếp, ai đó chê là "sến". Chẳng sao cả, ta khác nhau, và ta chọn cho một sự việc những ý nghĩa khác nhau.

Ừ, nhưng mày không định ám chỉ tao và mày chứ?

Mày thấy tao có navie không? - Không hề!

Thế thì tao cũng không phải gã đó, nhỉ?

Mày lém quá đấy!

Phải rồi, tôi chẳng nông nổi. Thế nên tôi biết lúc nào mình có thể dừng chân, tôi biết tìm một bức tường để tựa lưng vào đó, tôi biết bức tường khô vẫn mọc đám rêu xanh. Và tôi đi tìm màu rêu xanh...