The Unique



Là thêm một ký ức. Những trôi chảy.

Là một khoảng khắc trong vô biên. Một khoảng khắc nào, Gió lấy đi trên cây một chiếc Lá, và những hạt nước rơi...

Gió đi qua, và Gió mang theo mình THÊM một chiếc lá. THÊM chiếc lá, THÊM hạt nước rơi.

Có bao nhiêu chiếc lá mà Gió muốn mang theo? Hả Gió đa tình?

Có bao nhiêu cơn Gió mà Lá muốn nương theo? Hả Lá đa tình?

Để cuối cùng, Sương phải rơi theo trò chơi bất tận?

Không ai có quyền làm ai bị tổn thương. Ai cũng có quyền được sống hạnh phúc, sống đúng với con người mình, những mong muốn của mình, những khát khao của mình, những hy vọng của mình.

Vậy thì chuyện bị tổn thương, có lẽ là do chính mình mà thôi. Nhưng hãy tự làm tổn thương mình khi thấy rằng sự hy sinh đó là điều mà ta muốn. Chỉ có điều, đừng hối hận, đừng tỏ ra đau đớn, đừng cảm thấy dằn vặt, đừng nói mình có lỗi.

Cứ THẲNG TẮP mà đi.

Labels: 3 comments | edit post