The Unique



Vừng ạ,

Tôi đang nhớ một Mặt Trời, một Mặt Trời Đỏ.

Có thể ta đã quên đi một cái gì đó, sẽ quên đi rất nhiều cái gì đó trên quãng đường dài của riêng mình.

Con đường của tôi, có khi là hun hút ánh vàng xa xôi, có khi là ngập tràn vàng rực - màu của Mặt Trời, nhưng lúc nào cũng hiện hữu.

Con đường của tôi, có khi lả lả gió đùa những cành lau, có khi dập dìu gió đùa với bướm, có khi ào ạt gió quất những nhát roi đau đớn mà chẳng kiềng nể bất cứ tạo vật nào.

Con đường của tôi, có khi mát lành cơn mưa hạ, có khi se se chút mưa đầu xuân, có khi run rẩy màn mưa đông rét mướt.

Nhưng vẫn hiện hữu một Mặt Trời ở đâu đó.

Vừng ạ,

Đã là Mặt Trời thì sẽ chiếu sáng, sẽ tỏa ấm bao dung. Sự bao dung rộng lớn và mải miết ngày dài tháng rộng có thể khiến cho Mặt Trời mau chóng lãng quên những nơi mà nó đã đi qua.

Nhưng tôi thì không như Mặt Trời. Có thể tôi là một Vì sao bé tẹo, là một cái chấm lấp lánh xa tít khi ta nhìn từ Trái Đất, nhưng có lẽ vì thế mà tôi trân trọng ánh sáng của mình hơn. Tôi không đủ để sưởi ấm vì ánh sáng mà tôi có được là nhờ Mặt Trời, nhưng tôi biết mình đang tận dụng, đang sống hết với những gì tôi có.

Ai đó yêu Mặt Trời và đã viết:

"You are my Sunshine, my only Sunshine,

You make me happy when skies are grey,

You'll never know, dear, how much I love you

Please don't take my Sunshine away"

Nhà xưa có lối hoa Tầm sương, có cây Dã ngân trong vườn, có bầy Chìa vôi ca hát.

Mặt Trời đang tiếp tục hành trình chiếu sáng của mình. Cứ tiếp tục, bởi vì đó là niềm hạnh phúc, là khát khao, là ước mơ của Mặt Trời.

Con đường của Mặt Trời và một Vì sao là khác nhau. Nhưng Vì sao đang cũng cháy với khát khao, ước mơ và hạnh phúc của chính nó.

Labels: , edit post
1 Response
  1. March Says:

    Một vì sao tự phát sáng:) ánh sáng của nó là tự thân. Chỉ có mặt trăng nương nhờ ánh sáng của mặt trời thôi chị.
    [em thích văn phong bài này:X:P]


Post a Comment