Có lẽ đã tới lúc phải dừng lại rồi chăng?
Hãy dừng lại khi nào thấy mỏi mệt, nhưng đừng bao giờ nói dối. Và... chẳng có gì tệ hơn là tự mình lừa dối mình, phải không nào?
Ồ vâng...
Tôi đã lừa dối mình quá nhiều. Nhưng chưa bao giờ tôi gọi đó là những TRÒ CHƠI của mình cả. Phải, bởi vì tôi chẳng hiểu được những cái mà tôi đang làm, những điều mà tôi đang nói là THẬT hay là DỐI. Và thế là tôi lặng im. Tôi lựa chọn cho mình một "nước đôi". Và, ừ, ở một cách hiểu nào đó, có thể là một TRÒ CHƠI.
Tôi rất tệ, có phải không nào? - khi kiêu ngạo rằng mình đang sáng suốt, khi tự phụ rằng mình thông minh. "Tôi có nhiều nõi để tìm thấy niềm vui, và chẳng ai làm cho tôi buồn". Nhưng tất cả những điều đó để - làm - gì?
Niềm vui à? Trò chơi à?
Nói THẬT đi, có đang vui không?
Giấc mơ...
Như một con bướm...
Tôi bay giữa một vườn rộn sắc hoa. Tôi mải miết bay, mải miết tìm kiếm, mải miết lựa chọn trong trò chới với đôi cánh rộng.
Này là hồng leo trong sáng, này là ly ly ngọt ngào, này là phong lan đa tình, này là hướng dương vàng nhức nhối... Và còn bao nhiêu nữa?
Những sắc hoa. Mời gọi. Chào đón. Và cả chờ đợi nữa.
Những sắc hoa. Sẵn sàng dành tặng cho tôi những gì tuyệt vời nhất. Sẵn sàng lặng im chờ đợi cho tới khi đôi cánh mỏi sẽ vỗ về tôi về với bình yên. Cũng sẵn sàng quay đi trước cánh bướm đa tình. Và cũng sẵn sàng - như một bông hoa Nắp ấm, chờ cho tôi thả mình để khóa chặt và giết chết tôi.
Con bướm không dừng lại. Đôi cánh vỗ nhẹ như lời thúc giục. "Ta đi thôi, ngày dài ngập nắng...".
Và lại mải miết bay... bay... bay...
Tỉnh giấc mơ rồi...
Làm một cánh bướm bay, có vui không?
Đó là một trò chơi chẳng bao giờ có hồi kết. Mỗi cánh bướm có một vườn hoa mơ ước của riêng mình.
Thôi nhé, dừng lại đi. Quay trở về với chiếc kén xấu xí, giấu mình và lặng im. Ta đã quá hiểu mình rồi.
Không cần phải nói dối nữa. Cho dù THẬT thì sẽ đau lòng hơn rất nhiều.
Lặng im đối với NGỌT NGÀO
Lạnh lùng đối với ĐA TÌNH
Thờ ơ đối với CHỜ ĐỢI
Tàn nhẫn đối với ÂM MƯU
Chẳng có cánh bướm nào đẹp lãng mạn, và cũng chẳng có bông hoa nào đẹp thánh thiện như trong tiểu thuyết. Đó là một lời THẬT.
Track03 - Artist1