The Unique



Mong manh - đó là giới hạn của Được Phép và Không Được Phép".

Mong manh - đó là giới hạn của Mong Muốn và Khả Năng.

Giống như Nước Lạnh và Nước đá. Sẽ không có gì là vô cùng.

Một buổi chiều, nhấn thang máy, cửa mở, và một cái nhìn chọc ghẹo, cười "tủm một cái". Đáp lại bằng một cái nhìn tinh quái, ranh mãnh.

_ Định lên tầng mấy?

- Dạ, tầng X ạ.

Chưa bao giờ cái số của tầng lại "giàu ý nghĩa" đến thế. Nói xong cũng bật cười, thấy mình củ chuối làm sao.

Lâu rồi tớ với cậu không nhìn mặt nhau. Tớ đã nghĩ đến cái... "bản mặt" người đang đứng cạnh mình trong thang máy vào một ngày nào đó (quên rồi). Trông thật đáng ghét. Mà nào có ai thích một gương mặt đầy hình sự mà lại mọc trên một thân hình to đùng, áo sơ mi xanh da trời, cravat, quần âu?

Rồi cảm giác lại ùa về, vì tớ nhớ nụ cười "tủm một cái" của cậu khủng khiếp. Nụ cười khiến tớ vui, khiến tớ yên tâm, thế nên tớ rất muốn nhìn cậu thật lâu, như thế.

Nhưng... Có một cái gì Mong Manh len lỏi.

Ừ, nó như cục Nước Đá, tan chảy thành Nước Lạnh, rồi nguội dần...

Ừ, vì nó là Mong Muốn không vượt nổi Khả Năng.

Và ừ, vì nó là Được Phép trong giới hạn của Không Được Phép.

Có lẽ cậu chẳng buồn đâu. Thật kỳ cục khi cậu phải buồn vì chuyện "mũi dãi" của tớ, phải không?

Và vì thế, ta cứ rong ruổi trong một "trường" gọi là Mong Manh nhé, để Được Phép có thể nhảy nhót trong Không Được Phép.

Vẫy tay lên không trung đi, có thấy bàn tay của tớ ở đó không?

Bỗng dưng player chơi một bản nhạc, và nó khiến cho tớ chẳng thể làm gì thêm nữa. Bây giờ tớ tin rằng người ta có thể thấy cay một chút ở khóe mắt, chỉ đơn giản, khi nghe một bản nhạc thôi...

Labels: , , edit post
2 Responses
  1. ban be Says:

    Chuyện cũng bình thường như bao người và cũng như một số cảm giác của bản thân mình trải qua rồi, nhưng không được giống hoàn toàn lần nào khác của bản thân trước sự việc nào đó thôi! Mức độ được phép hay không được phép có cường độ không thuộc phạm vi bé nghĩ ra! Hãy bắt đầu lại từ đầu, cuộc sống có nhiều hứa hẹn đối với mỗi người. Chúc vui vẻ, may mắn, hạnh phúc!


  2. BachQuynh Says:

    chả hiểu giè


Post a Comment