The Unique



Hù... Hết tết rồi các tình yêu ạ. Tết tớ chả đi đâu, ở nhà thơ phú, văn chương, sản xuất blog, chăm sóc 360 với lại Facebook, làm thư lại cho U tớ, làm bếp trưởng kiêm rửa bát (cũng trưởng) kiêm phơi quần áo kiêm giặt khăn lau kiêm lau nhà kiêm vân vân...

Về khoản lộc xuân mà nói, thì ngoài món muối mà Thầy U tớ đi chùa mua ra, còn có oản (bà từ cho, đã xơi), bánh xốp (bà từ cho, cũng đã xơi), hai cây tiền vàng chóe và một cái phong bì có tiền lì xì lộc đặt lên bàn thờ suốt năm. Nhưng đến giờ tớ vẫn chả hiểu tại sao mà U tớ phải cho cả cái đồng 100 mà cụ Rứa lì xì vào đó làm gì. Cũng là Con Người mà.

Cũng về khoản lộc, tớ đã thèm thuồng rỏ dãi trước khế, táo nhưng mà toàn nghĩ đến cái thứ lủng lẳng trên cành thôi, nên không mua nữa. Bù lại, tớ được tặng một cành (gọi là cành cho oai, chứ nó ngắn ngủn mươi centimet) Dái mít. Oài, trông nó rất là "ba chấm". Cành có ba cái lá, hai cái búp quả một to một nhỏ. "Nhân vật chính" to độ gần hai ngón tay áp lại, dài độ bảy centimet. Tất cả đều mầm mập, múp míp, hấp dẫn và thơm tho đến mức có đứa định "tắc lẻm" bằng cách nói dối là "Em cho vào thúng rác rồi". Phải tội, khi người ta bảo "Em vứt chỗ nào để tôi vào tôi... bới?" thì đối tượng đành phải... nhả.

Lại về khoản lộc, hóa ra tuổi nhớn thì không có nghĩa là gia giảm lì xì đâu các cậu ạ. Cũng xôm phết. Các bác bảo lì xì, Thầy U ngăn, còn tớ thì cứ nhảy choi choi "Cháu còn bé lắm ạ", hố hố... Thầy với U bắt tớ "công khai tài chính", dưng mà đời nào tớ lại làm cái việc ý.

Bé Thủy nhà tớ đi Cambodia chơi tới mùng 8 Tết mới về (quả tình, cứ tới Tết là tớ không còn khái niệm gì về ngày dương nữa, đến hôm nay thứ mấy tớ cũng chả thèm biết). Bé nhà tớ vẫn đều đều online mỗi tối để báo cáo tình hình. Nào là bé đi ăn buffet và xem múa Apsara, bé đi xem nhà tù Tuolsleng, bé view cảnh sông Mekong, rồi "bảo bố mẹ là bé khỏe". Oài, đi có mấy hôm mà nhớ phết.

Hôm nay tiễn Tết, gia đình làm những món "phình phường" thôi, dưng mà tớ "điên" lên, "giở quẻ" đòi trang trí đường diềm, trình bày hoa lá cành. Thầy tớ thấy cần phải thể hiện để không thua kém con gái nên cũng có ý thức hơn với con gà cúng:

(Thịt muối là của siêu thị, Nem là hai chị em làm, Bánh chưng - không xuất hiện - là hai bố con gói, Canh măng là U nấu, Dưa góp là U làm, Gà là Thầy chặt nghệ thuật, Giò lụa là Thầy gói, Tim cật xào hành tỏi tây - món mà ông nội tớ thích - tớ xào, Cơm tớ nấu...)

Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket

Măm xong, tớ đi cùng các bạn tớ đi thăm thầy, cô giáo cấp 2. Đến nhà bạn Hiếu (nhà bạn ý cho thuê mặt tiền làm cửa hàng thời trang), tớ thử năng khiếu diễn xuất.

Photobucket Photobucket Photobucket

Rồi cuối cùng, bốn đứa (ba giai một gái) tới quán trà, thắp nến. Một tị ti phút giây nghỉ ngơi và nghĩ ngợi cho mấy ngày đã qua. Lâu rồi chả ngồi yên tĩnh như thế.

Photobucket

Chào Tết nhá. Chúng tớ lại nhớn thêm tị. Chúc một năm an lành!

3 Responses
  1. _Đại ca CUA_ _CUAchannel_ Says:

    Keke... Đại ca có thể chén hết cả 8 đĩa đồ ăn này... Có thể thêm bát canh măng nữa.
    Mà cái ảnh diễn xuất cuối cùng đội tóc bạc trông thật là... keke... :))


  2. beo_040608 Says:

    Rất chân thành và đầy cảm xúc!


  3. _Đại ca CUA_ _CUAchannel_ Says:

    Đã bao lâu rồi Yêu vất vả kể từ ngày chào Tết?
    Anh thương Em nhiều lắm... >:D<


Post a Comment