The Unique



“Bạn thân” cũng như cái tên của mình ấy, không bao giờ cho phép mình đem “bạn thân” ra mà gọi búa xua hết...

Tình bạn thân thiết luôn là một bí mật mà chẳng ai biết được. Có những câu chuyện thâu đêm, nằm bên nhau thì thầm và lắng nghe hơi thở, biết rằng trong đời mình có những giây phút tuyệt diệu đang tồn tại...

Mày có còn nhớ không?

Có những tháng ngày rong ruổi đường trường, 2 đứa con gái cao mét rưỡi, nặng hơn 40 ký lô. Một chiếc xe máy đem theo một biển trời yêu thương. Nào Đông Hồ, chùa Bút tháp, sông Đuống, Lạng Sơn, Sài Hồ, Bản Háu, Tây Thiên, Phú Lương, Côn Sơn... Nơi nào mà chẳng có “đôi hơi” ríu rít!

Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket

Có những ngày tâm trạng bất ổn, “giở quẻ”, lại rủ nhau đi đú ở Bảo tàng, làm điệu, đạp xe mấy cây số vì không có chìa khóa vào nhà, đội mũ bảo hiểm của mình mà mọi người lại hỏi: “Em là Hương học trường Luật à?”.

Có những ngày rủ nhau đi... tiêu tiền, thi nhau chất đồ vào xe đẩy, đến khi ra quầy thanh toán thì phải nhòm ví của nhau.

Có những ngày rủ nhau đi rượu mực. Con mực to mà ngổ ngáo chén sạch, tợp rượu như dân “anh chị”.

Có những ngày cùng đi chụp ảnh bãi rác, đi làm bài chung, đi kiến tập chung, đi phỏng vấn chung, nghe nhạc chung, xem phim chung,... chung,... chung

Có những hôm bất chợt nhắn tin “Tao đang khóc đấy, chẳng sao cả”...

Có những đêm sáng trăng nhắn nhau ra ngắm. Rồi kể chuyện những thằng con trai. Có lẽ tao với mày kể chuyện về cái “lũ quái đản có râu” ấy hết cả quyển biên niên ấy nhỉ!

Và cũng có những ngày giận dỗi... Những câu nói vu vơ hiểu lệch, những lần trễ hẹn, một tẹo tự ti và cáu gắt, một tẹo ghen tị không đâu.

Cho đến giờ tao vẫn giữ hình ảnh những bông hồng sếu mà mày ghi vội: “Nhờ cắm giúp cho khỏi héo”. Mảnh giấy hơi nhàu nhàu, hoa hơi buồn buồn, chữ gặp nước loang loang. Tao biết mày mua cho tao. Chỉ tại tao hiểu lệch, làm mày khóc trên xe buýt khi về nhà, lại bị mama mắng, lại khóc thêm.

Tao khóc rưng rức bên mày, khi con mèo của tao bị rơi xuống nước, lạnh cóng và cứng đờ.

Thật là vô duyên... Tao biết sẽ chẳng bao giờ kể hết được. Những lời chưa nói không phải là những lời lãng quên, nhỉ?

Chắc mày vẫn giữ những mã số mừng sinh nhật và năm mới mà tao gửi. Và mày có biết tin nhắn năm mới vừa rồi dành cho mày là gì không? Tao không nói đâu, để cho mày sẽ luôn giữ nó, như một “báu vật” ý!

Labels: , edit post
0 Responses

Post a Comment