Bởi vì mùa thu tôi ở lại
Hà Nội mùa thu Hà Nội thu
Hà Nội mùa thu tràn nỗi nhớ
Không bởi vì em hay vì em
Hà Nội mùa thu Hà Nội gió
Xôn xao con đường xôn xao lá
Nhoà phố mong manh nhoè phố mưa
Chợt nắng long lanh chợt nắng thưa
Bởi vì mùa thu tôi ở lại
Hồng má môi em hồng sóng xa
Vì một bàn tay không ngần ngại
Tặng hết cho tôi một phố chờ
Sẽ thêm một đời nhớ trăng Hà Nội Thu ơi!
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
em thích mùa Thu như trong bài thơ của chị.nhưng thu bây giờ sao buồn thế?hơi buồn!lúc nào bên cạnh ng yêu thì lại thấy Thu quyến rũ thật!hí hí^^
Em thân yêu!
Bài thơ này là bài hát của Trịnh, thế nên nó buồn cũng là phải thôi, lại hợp với tâm trạng của mình.
Còn Thu quyến rũ thì... chết chết, chị cũng không biết là lúc bên cạnh người yêu thì người ta có nghĩ được gì không mà đòi "quyến rũ"?
toan gap nhung cay co thu ve tho :-S
Sao thế nhỉ? Chỉ là một hôm xúc động thôi. Mùa thu mà không xúc động mới lạ chứ! Chiều tím này, heo may này, gió bay ày, hoa sữa này, nhìn buổi chiều muộn trời nhá nhem, người đi trên đường vòng bánh xe vội vã, hối hả ơi...
Lại hai mùa thu rùi tao chưa gặp mày đấy nhỉ? Mùa thu có vẻ buồn nhưng lại thật đẹp. Chúc mày luôn vui vẻ và hạnh phúc.... đừng quên tao nhé :D